Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Chỉ khác Tốc độ

Trong một nhà thương, rùa hỏi thỏ :
- Sao anh phải vào đây ?

- Tại tui phóng xe nhanh quá trên đường gây tai nạn. Còn anh, chậm chạp thế mà sao cũng vào đây?
- Tại tui băng qua đường không kịp!!!

" Con ” gì khổ nhất ?

.


mấy anh ngồi tán chuyện với nhau , anh thứ nhất nói :
 - con chuột khổ nhất, cho nên người ta mới lấy con chuột đứng đầu 12 con giáp cho nó đỡ tủi .


Anh thứ hai cười:
- Con trâu. Suốt ngày làm lụng quần quật, mà chẳng được hưởng tí gì!

- Ông nhầm rồi, vất vả, nhưng không phải lo nghĩ - Anh thứ ba bác lại - kiếp con chó khổ nhất. Đêm phải canh nhà, ngày chạy rông thì thì bị đội săn “cờ tây” bắt. Khách vào nhà sủa thì ăn đòn, không sủa sẽ bị chửi là ngu như… chó!

Anh chàng thứ tư cười khà khà:
- Chà, dù sao kiếp chó còn sướng chán. Tôi cho khổ nhất là kiếp con… đường!

- Tại sao? - Một người vặn lại.

- Suốt ngày bị xe cộ, rồi con người và các “con” khác đạp lên mặt. Rồi luôn bị đào chỗ này, bới chỗ kia làm mặt mũi như chiến trường đang có chiến sự. Con đường nào đẹp thì “công ty làm đường” được khen, đoạn đường nào xấu do bị đào bới thì bị dân chửi: “Đường sá như con tiều”. Đó là chưa nói đến việc con đường suốt ngày phải cõng trên lưng bao nhiêu rác thải, xác động vật chết, nước bẩn… Vậy mà nó đâu có mồm để mà kêu ca? Các ông thấy thế nào?

Cả ba người kia nhất trí: “Con đường khổ nhất”.


Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

Cấm xe ben chạy qua phố đó (!)

http://nhattuan2011.blogspot.com/2012/12/hem-buon-chuyen-ky-43-cam-xe-ben-chay.html




Mấy hôm nay ông đại tá hưu đi Hà Nội dự lễ kỷ niệm 23 năm  thành lập Hội cựu chiến binh (6-12-2012) làm bà con trong quán xả láng “buôn” chuyện  trời biển . Thằng Bảy xe ôm oang oang :
“ Í trời ơi…sáng nay tôi gặp chiếc xe ben to bằng…to bằng cái…dinh Độc Lập lận…”
Cô Phượng cave tru mỏ :
“ Xạo quá mày…làm gì có xe nào to dữ vậy ? Chạy trong phố sập nhà sao ?”
Thằng Bảy xe ôm gân cổ cãi :
“ Có chớ…tháng trước nó đụng vỡ đập thủy điện Đăk Mek ở  KonTum . Í trời ơi cái đập cao bằng nhà 4 tầng , dày cả thước mà cũng vỡ làm chết người đó…”
Gã Ký Quèn cười rinh rích :
“ Thằng Bảy xe ôm nói vậy thì tôi cũng thấy cái bếp lò to bằng…to bằng….tháp nước phố Hồ Văn Huê lận…”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
“ Anh Ký Quèn xạo quá xạo. Bếp lò to vậy củi đâu mà đun cho xuể…”
Gã Ký Quèn cười hô hố :
“ ” Ông Nguyễn Phú Trọng thiếu gì củi. Ổng nói phải nhóm được lò lên, tạo hơi ấm, khi đó củi khô, củi tươi sẽ cháy hết …Í trời ơi…tòa tháp nước Hồ Văn Huê có mà gom củi cả nước vẫn chứa hết…”
Cả quán cười ầm ầm. Bất chợt ông đại tá hưu bước vào. Chưa kịp ngồi nóng chỗ ông đã oang oang kể chuyện Hà Nội :
“ Ối trời ôi, mấy bữa nay Hà Nội rét ôi là rét, tối hôm rồi tới Tổng cục chính trị dự chiêu đãi phải khoác “ba-đờ-suy” mà vẫn run cầm cập”.
Thằng Bảy xe ôm tò mò :
“ Chú Ba dự chiêu đãi gì vậy ?”
Ông đại ta hưu hãnh diện :
“ Thì chiêu đãi nhân kỷ niệm 23 năm ngày thành lập Hội cựu chiến binh, toàn tướng với tá dự cả thôi.”
Vừa lúc đó bà Tổ trưởng bước vào lớn giọng :
“ Chào hết bà con…. ”
Chị Gái hủ tíu la lên :
“ Chèn đéc ôi …lâu lắm mới thấy mặt bà Tổ trưởng…chắc lại mời họp tổ dân phố hả ? Họp gì nhiều vậy! Năm ngoái họp, năm nay lại họp ?”.
Ong đại tá hưu quát :
“ Cả năm mới họp một lần …ngày xưa cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh, như chị Gái buôn bán thế này tối nào cũng phải đi họp đó…”
Chị Gái hủ tíu bực mình :
“Chèn đéc ôi…họp gì tối nào cũng họp ? Họp vậy đời nào chồng tui nó chịu ? “
Ông đại tá hưu quát :
“ Chồng chị là cái thớ gì mà không chịu…”
Thằng Bảy xe ôm cười lớn :
“ Ý chị Gái muốn nói là “đồ của chị” là của chồng chị chứ có phải của Ủy ban đâu mà tối nào cũng mang đi…họp?”
Cả quán lăn ra cười. Chị Gái đấm thùm thụp vào người thằng Bảy xe ôm :
“ Thằng quỷ này…trẻ không tha già không thương…”
Chờ cho cả quán tan cơn cười , ông Tư Gà nướng mới cao giọng :
“ Họp gì vậy bà Tổ trưởng ?”
Bà Tổ trưởng mặt mũi đang cau có, được  hỏi tới, hớn hở :
“ Báo cáo bác Tư Gà Nướng, tối nay không họp tổ mà chỉ mời riêng bác đại tá hưu đi nghe đồng chí Trương Tấn Sang tiếp xúc cử tri thôi ạ…”
Cả quán ồ lên vui vẻ. Bà Tổ trưởng ngoay ngoảy ra khỏi quán, cô Phượng cave lên tiếng :
“ Chú Ba thay mặt bà con đi tiếp xúc cử tri. Con muốn chú  chuyển ý kiến đề nghị lên Chủ tịch nước được không ?”
Ông đại tá hưu đắc ý :
“ Được chớ sao không ? Mày ý kiến gì cứ nói, dân chủ cơ sở mà …”
Cô Phượng  cave cười ngỏn nghẻn :
“ Con đọc báo thấy xe ben đụng vỡ cả đập thủy điện Đăk Mek 3 Kon Tum phải không ạ ?”
Ông đại tá hưu dè chừng :
“ Phải thì sao, không phải thì sao ?”
Cô Phượng cave cười rinh rích :
” Nếu vậy con đề nghị Chính phủ cấm ngặt không cho xe ben chạy qua đường Phan Đình Phùng Khu Ba Đình Hà Nội…”
Chị Gái hủ tíu thắc mắc :
“ Đề nghị gì kỳ vậy cô Phượng…”
Thằng Bảy xe ôm cười hô hố :
“ Hiểu rồi, ông bồ Hànội của cô Phượng cave ở phố đó đúng không ?”
Gã Ký Quèn phá lên cười :
“ Chẳng riêng gì bồ cô Phượng, nghe nói cả đồng chí Ếch Xì cũng ở phố  đó. Vậy đề nghị cấm xe ben chạy qua khỏi sập nhà các đồng chí…”
Cả quán cười vui vẻ. Riêng ông đại tá hưu mặt hầm hầm.
6-12-2012